TẠI SAO CHÚNG TA LẠI NUỐI TIẾC QUÁ KHỨ
Cứ mỗi lần nghĩ về chuyện gia đình, tôi lại nghĩ: ” Giá mà ngày ấy tôi đủ lớn để hiểu chuyện của ba mẹ, mọi chuyện có thể sẽ tốt hơn nếu tôi làm điều này điều nọ.”
Cứ mỗi lần nghĩ về chuyện với những người bạn cũ tôi lại nghĩ:” Lẽ ra mình không nên làm như thế, nếu mình làm điều này thì mọi chuyện đã tốt hơn rồi.”
Và vô số những lần, tôi đã suy nghĩ: Giá mà, giá mà, giá mà…
Trong suốt tuổi dậy thì, thay vì sử dụng quãng thời gian ” tuổi trẻ” để có một tuổi thơ như những người bạn, tôi chọn cách đi làm để trưởng thành hơn, để lớn nhanh hơn.
Cho tới bây giờ tôi cảm nhận được suy nghĩ của tôi đã rất khác so với hồi ấy. Tôi của hôm nay đã lớn hơn, hiểu biết nhiều hơn, điều tôi cảm thấy mình rõ ràng nhất so với khi còn bé là tôi có nhiều trải nghiệm hơn.
Vậy rõ ràng so với một thằng bé năm xưa thì ”Anh có phần tỉnh táo hơn chú. Anh mà là chú anh sẽ làm điều này, làm điều kia.”
Tôi nghĩ nếu năm 7 tuổi tôi được ba mẹ dạy cho về những bài học trường đời thì bây giờ tôi đã ít bị nó tát hơn.
Hoặc là vì lí do nào đó mà ông già bắt tôi học tiếng Anh thì bây giờ tôi đã có một nền tảng vững chắc.Nhưng đó là giá như, giá mà, nếu như.
Những gì bạn nuối tiếc về bản thân trong quá khứ là những gì không diễn ra và không thể thay đổi được
Tôi 4 tuổi chọn cách lén ba mẹ chơi game mỗi ngày
Tôi 7 tuổi chọn cách dành thật nhiều tiền mua băng đĩa CD
Tôi 9 tuổi chọn cách sưu tầm truyện tranh bằng toàn bộ số tiền ăn sáng của mình
Tôi 10 tuổi chọn cách cùng bạn bè chơi game nhiều hơn tôi 4 tuổi
Tôi 13 tuổi chọn cách tới trường để ngủ thay vì tập trung học tập. Điều đó khiến thành tích học tập tôi đi xuống và không thể đạt học sinh giỏi
Tôi 17 tuổi chọn cách bỏ học dù trước đó tôi đã cố gắng đi học 2 năm lớp 10.
Tôi bây giờ là kết quả của rất nhiều điều tác động tới cuộc sống của tôi. Tôi không thể thay đổi chúng.
Gần đây tôi cũng có rất nhiều lựa chọn sai lầm cũng như tôi trước kia nữa. Chuyện công việc ,chuyện gia đình, chuyện tình cảm, chuyện bạn bè,… Vậy tôi có giống trước kia không?
Vẫn là tôi thôi, có điều tôi của bây giờ biết nuối tiếc, biết ân hận, biết ”điều” hơn là cái thằng nhóc của cái thuở ấy. Trong nội tâm tôi sử dụng cách cứng rắn hơn để nói không với những điều mà tôi từng không kiểm soát được.
Tôi nghĩ nuối tiếc về quá khứ là một chuyện tốt nếu như bạn biết cách khiến chúng trở thành đòn bẩy.
Còn nếu không thì cứ mãi nghĩ về chúng để làm gì?
Liên hệ với chúng tôi bằng các thông tin dưới đây: